Tôi vẫn luôn muốn viết blog. Không phải vì traffic, không phải để “phát triển thương hiệu cá nhân” — mà đơn giản là vì tôi học được nhiều nhất khi cố gắng truyền đạt điều mình biết cho người khác.

Tuy nhiên, trong nhiều năm qua, tôi đã gặp trở ngại lớn:
Thời gian. Và nỗ lực để sắp xếp lại suy nghĩ, cấu trúc bài viết, chọn lời, chọn ví dụ…


Nhưng gần đây, tôi nhận ra một thay đổi quan trọng:

Việc trao đổi suy nghĩ với AI (như ChatGPT) giúp tôi rút ngắn rất nhiều thời gian cho những bước “trước khi viết”.

Tôi có thể:

  • Đưa ra ý tưởng, để AI gợi ý dàn ý
  • Soạn nháp cùng AI, rồi chỉnh lại theo giọng của mình
  • Tìm thêm dẫn chứng, giải thích lại các đoạn khó
  • Và quan trọng hơn: được đối thoại, không viết một mình

Viết – không chỉ vì nghề, mà vì niềm vui

Viết blog có thể không trực tiếp mang lại hiệu quả công việc hay đóng góp rõ ràng cho công ty.
Nhưng tôi nhận ra rằng: nó mang lại cho tôi niềm vui.

Niềm vui khi có thể diễn đạt một điều gì đó rõ ràng mà dễ hiểu.
Niềm vui khi thấy chính mình hiểu sâu hơn điều mình tưởng là đã biết.

Tôi viết không phải vì tôi “cần” viết,
mà vì viết giúp tôi sống rõ ràng hơn.

Tôi cũng luôn duy trì việc xác minh lại thông tin, kiểm tra lại logic của từng lập luận — vì tôi biết, điều viết ra có thể lan xa, và tôi muốn mình chịu trách nhiệm cho điều đó.


Và thế là, tôi quay lại.

Blog Lazytrick đang được làm mới.
Tôi sẽ tiếp tục chia sẻ các ghi chú kỹ thuật, các mẹo nhỏ trong Linux, Embedded, Bash, Docker — và đôi khi là vài suy nghĩ như thế này.

Nếu bạn từng ghé blog này, hy vọng bạn sẽ quay lại.
Nếu bạn vừa tìm thấy, thì: chào mừng bạn đến với trí nhớ kỹ thuật của tôi — bản mở rộng.